nhất hôn khuynh tâm

Giới thiệu. Editor: Động của Linh. Số chương: 82 chương +2 phiên ngoại. Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, HE, sạch, sủng ngọt, hào môn thế gia, thanh mai trúc mã. Tình yêu đơn phương của Phó Ninh dành cho cô đã nhiều năm. Anh quyết tâm lên kế hoạch từng bước tiếp cận cô, tri kỷ mà chiếu cố cô, rồi chậm rãi mà dụ dỗ cô đi lãnh chứng. Nhất Võng Khuynh Tâm - (Chương 13) - Tác giả Donggua1986 Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN. Nụ hôn đó trải qua bao lâu Fiez cũng không biết nữa, có lẽ rất lâu cũng có lẽ chỉ vài giây, nhưng sau nụ hôn Nhất Hôn Khuynh Tâm. Chương 7. Nhất Hôn Khuynh Tâm Chương 7: Phiền lòng. Chương trước Chương tiếp . 2 cô bạn thân cùng yêu 1 chàng luật sư, đọc chuyện tình tay ba đầy ngang trái TẠI ĐÂY! "Anh nói Phó Ninh Xuyên kết hôn, nhìn dáng vẻ anh ta thật sự yêu, không có khả năng ly hôn," Phó Nhất Phong nói, "Em hoàn toàn không còn cơ hội, anh còn đang đợi em, ngoan ngoãn trở lại bên cạnh anh, cùng anh kết hôn, mọi chuyện anh sẽ không truy cứu nữa." Danh sách chương Nhất Hôn Khuynh Tâm 1. Chương 1: Say rượu 2. Chương 2: Đỏ mắt 3. Chương 3: An bài 4. Chương 4: Chuyển nhà 5. Chương 5: Bảo hộ 6. Chương 6: Ghen ghét 7. Chương 7: Phiền lòng 8. Chương 8: Hôn trộm 9. Chương 9: Phát hiện 10. Chương 10: Ầm ĩ 11. Chương 11: Không hối hận 12. Chương 12 13. Chương 13: Biết được 14. Chương 14: Trào phúng mimpi dikasih uang sama orang yang sudah meninggal togel 4d. CHƯƠNG 1 SAY RƯỢU Hứa Niệm Hi cũng Phó Ninh Xuyên đi lãnh giấy chứng nhận kết hôn. Buổi sáng bắt đầu đi đến Cục Dân Chính, Hứa Niệm Hi cúi đầu, giấy hôn thú trong tay nóng bỏng như lửa đốt, từng giây từng phút nhắc nhở cô thật sự đã gả cho anh So với người khác yêu nhau vài năm mới tu thành chính quả, nhân duyên mỹ mãn, cô cùng Phó Ninh Xuyên giống như là… kết hôn chớp nhoáng. Cô bấm ngón tay đếm đếm, một hai ba bốn năm, liền một ngón cũng chưa đến, cô cư nhiên cùng một người đàn ông nhận thức chưa đến mấy tháng, liền đi lãnh giấy. Nghĩ lại đều cảm thấy không thể tưởng tượng được, về sau mà bạn thân cùng đồng nghiệp mà biết động tác của cô nhanh như vậy, đều sẽ không thể tin được mà hỏi cô hôm nay có phải là ngày cá tháng tư hay không. Buổi tối thời điểm mở tiệc chiêu đãi khách khứa, những người đồng nghiệp đó đổi ly thành chén hướng anh chuốc rượu. Cô tửu lượng không tốt không dám trực tiếp uống, liền đổi rượu thành đồ uống khác. Hôm nay anh thật cao hứng, ngồi ở ghế lô cũng ồn ào không chịu được, cô chỉ ngồi một lát liền thấy buồn bực, vì thế dặn dò anh uống ít một chút rồi rời đi. Đứng trước bồn rửa tay, Hứa Niệm Hi vốc nước lên rửa mặt, hiện tại cô cùng hắn lãnh chứng đã được 12 tiếng đồng hồ, cô như thế nào cũng không thể tưởng tượng được. Dựa theo ba thế hệ trước cùng với trước đây mà suy nghĩ, cô đối với kết hôn sớm không quá coi trọng, như thế nào đến phiên cô liền đầu óc không được sáng suốt? Bất quá bây giờ suy nghĩ điều này tựa hồ đã trễ, giấy chứng nhận đều đã lãnh rồi! Hít thật sâu một hơi, cô một bên hong khô tay, chậm rãi hướng ghế lô mà đi đến. —– Ghế lô có không ít người, đa phần là đồng nghiệp của Phó Ninh Xuyên, chính cô cũng chỉ mời bạn thân cùng một vài đồng nghiệp tốt. Vòng qua nửa cái bàn, cô nhẹ nhàng ngồi xuống bên người Phó Ninh Xuyên. Hắn thoạt nhìn đã uống không ít, nhưng ý thức vẫn rõ ràng, Hứa Niệm Hi cầm lên đôi đũa, liền nghe hắn nhỏ giọng nói “Tửu lượng không cao uống ít thôi.” Cô nghiêng đầu nhìn anh, sau một lúc lâu mới e hèm gật đầu Thời điểm Hứa Niệm Hi vào đến phòng đã sớm luân phiên một vòng rượu, cô vừa mới ngồi xuống liền lập tức có người tiến lên kính rượu, cô kỳ thật không nghĩ sẽ uống nhiều rượu, nhưng lại không cách nào từ chối. Tiếp nửa vòng rượu, cho dù có bên cạnh chống đỡ cho, cô vẫn là say đến rối tinh rối mù, trước mặt bàn đồ ăn một miếng cũng không động liền gục. Phó Ninh Xuyên vẫn còn chưa có uống say nên vẫn tỉnh táo, tự nhiên lọt vào trong lòng một thân hình ấm áp, kiên trì một lúc vẫn là say rồi. Chờ hắn có chút tỉnh táo lại, phát hiện chính mình cùng cô đã được Ôn Lộ đưa về nhà, hắn xoa xoa huyệt thái dương, ngồi dậy bóp đầu. “Anh thế nào? Muốn hay không tôi làm cho hai người chút canh giải rượu? ” Ôn Lộ hỏi. Đầu hắn còn có chút đau, ý thức cũng đã có vài phần tỉnh táo, hướng mắt nhìn về phía sô pha nơi Hứa Niệm Hi đang nằm, anh ánh mắt có chút tối đi, lắc đầu cự tuyệt “Không có việc gì, thời gian không còn sớm, trở về đi, tôi sẽ chăm sóc cô ấy.” Ôn Lộ tuy là có chút lo lắng, nhưng là cũng không có ở lại lâu, dù sao ở nhà vẫn còn có ông xã cùng bảo bối đang đợi cô trở về. Cánh cửa vừa đóng lại căn phòng nháy mắt liền yên tĩnh, Phó Ninh Xuyên tĩnh tâm một lát, đang định đi đến đỡ Hứa Niệm Hi dậy, liền thấy cô đột nhiên đứng dậy, che miệng hướng nhà vệ sinh chạy đi. Anh chạy nhanh theo. Ghé vào bồn cầu nôn đã lâu, Phó Ninh Xuyên không ngừng ở sau lưng giúp cô vỗ cho dễ thở hơn, chờ cô tốt hơn chút, mới đỡ cô lên ghế sô pha. Cô ngồi có chút ngây ngốc, anh dưới chân có chút lảo đảo đi phòng bếp nấu chút canh giải rượu. Hai người uống xong một lúc, anh đỡ cô đi phòng tắm, cầm áo sơmi của mình cho cô. “Có thể tự mình thay không?” Thấy cô có vẻ không ổn lắm, mặt ửng đỏ đỡ vách tường, Phó Ninh Xuyên nhẹ giọng hỏi. “Cẩn thận một chút.” Anh chậm rãi buông lỏng tay, lui về phía sau vài bước ra khỏi phòng tắm. Đứng ở cửa đợi một lát, xác định nghe thấy tiếng nước hắn mới quay đầu đi hướng một phòng tắm khác. Tắm rửa một chút thay cái áo ngủ, Phó Ninh Xuyên xoa tóc, đầu vẫn là rất đau giống như kim châm, cảm giác say rượu cũng chưa có hoàn toàn đi. Đứng trước cửa phòng tắm, Hứa Niệm Hi còn chưa có ra. Vì thế nhẹ nhàng gõ gửa, nhưng bên trong không hề có tiếng động gì, anh nhíu mày. Đang muốn gõ cửa tiếp, thì bên trong liền truyền đến tiếng động có người bị té ngã, snh sửng sốt một giây lập tức mở cửa đi vào, quả thật là cô bị té ngã, trên người còn bọc qua khăn tắm, nhưng người bị té ngã đầu óc có chút ngây ngốc ngồi dưới đất không hề có phản ứng. Đỡ cô dậy, rồi kiểm tra có chỗ nào té bị thương, động tác của anh có chút mạnh, không cẩn thận động tới khăn tắm trên người cô, tựa hồ sắp rơi xuống, Phó Ninh Xuyên vội vàng duỗi tay đè lại, bàn tay to hơi lạnh chạm phải ngực mềm mại của cô, đáy mắt vốn dĩ có chút nóng bỗng chốc liền một cái thiêu đốt càng mạnh hơn. Ánh mắt trở nên u ám mà thâm thúy, anh xem cô như cũ nhắm chặt mắt, chịu đựng chạm vào cô làm cho mình xúc động, nửa ôm cô tới giường đã trải khăn dành cho khách, mắt nhìn thẳng kéo khăn tắm mặc giúp cô áo sơmi. Làm xong tất cả, Phó Ninh Xuyên kéo chăn giúp cô, cũng không hề dựng lại nhiều thêm một dây liền lập tức rời đi. Đến khi nằm trên giường chính mình, anh vẫn như cũ tim đập không cách nào bình tĩnh được. Đứng dậy rót chén nước, anh một bên uống, ngăn chặn suy nghĩ vặn vẹo trong đầu. Không cần quá nóng vội, không thể quá nóng vội… Hơi thở hỗn loạn chậm rãi khôi phục lại, anh lại uống thêm mấy ngụm mới buông cốc xuống. Xốc chăn lên nằm xuống, trong bóng đêm hắn nhắm mắt lại nghỉ ngơi, di chứng say rượu thi nhau mà đến, đầu choáng váng, chân tay mệt mỏi, toàn thân không thoải mái làm hắn rất khó chịu. Ngủ không an giấc, trong đêm tĩnh anh nghe thấy tiếng vang lớn, như là âm thanh ai đó ngã trên đất, hắn đột nhiên bừng tỉnh, nghe ngóng nơi âm thanh phát ra, mới xuống giường hướng phòng cho khách nơi Hứa Niệm Hi đi đến. Quả nhiên là cô, bọc chăn mỏng mà té lăn xuống đất, Phó Ninh Xuyên bật đèn lên, thấy cô nhắm hai mắt lôi kéo áo sơmi trên người. “Niệm Hi…… ” Anh tiến lại ôm cô lên, lại bị cô ôm cổ, có hơi lạnh quanh người anh, bởi vậy cô cho dù say rượu cũng hiểu được hướng trên người hắn cọ. Ánh mắt trầm xuống, Phó Ninh Xuyên vẫn cho rằng định lực bản thân không tồi, nhưng cũng chịu không được người con gái mình thích như vậy ở trên người mình mà cọ xát, vì vậy hắn nghĩ hơi đẩy ra một chút, lại bị cô bất mãn mà ôm lấy eo, tiếp tục cọ xát. “Niệm Hi……” Anh hô hấp bắt đầu có chút nóng rực, ho nhẹ một cái không cho chính mình nhìn vào cô, cánh tay dùng sức ôm cô lên trên giường. “Nóng……” Phó Ninh Xuyên nghe thấy cô nhỏ giọng kêu, đỉnh đầu nhỏ cọ cọ ngực của hắn, giống như một động vật nhỏ, làm anh nhịn không được trái tim mềm nhũng mà muốn yêu thương cô. “Niệm Hi, ngủ.” Anh đắp chăn cho cô, nhưng cô lại không cao hứng mà xốc lên, hai tay còn gắt gao mà ôm lấy eo anh, đem người anh kéo thấp xuống. “Niệm……” Hắn lời nói mới ra đến miệng, liền nghe thấy cô mềm mại mà kêu tên anh, kia đôi mắt mông lung hơi nước làm Phó Ninh Xuyên hô hấp nặng thêm vài phần, chỉ cảm thấy nơi đáy lòng đang có men say làm phá tan đi lý trí của hắn. “Ninh Xuyên……” Cô trước kia cũng không phải không có kêu tên anh như vậy, chỉ là lúc này tình huống hoàn toàn khác, làm cho anh không cách nào có thể bình tĩnh. Một lúc lại nghe thấy cô nhẹ nhàng kêu to “Nóng……” Phó Ninh Xuyên bất ngờ bị cô dán xát vào gương mặt, mà cử chỉ này đồng dạng làm cho người đàn ông đang say rượu khó chịu hoàn toàn mất đi lý trí. Anh cũng không phải Liễu Hạ Huệ, không cách nào đối mặt với người con gái mình thích mà không hề có phản ứng. “Hứa Niệm Hi” anh gắt gao nhìn chằm chằm hai mắt cô, thở gấp nói từng chữ “Anh đếm đến ba, em nhanh buông tay, nếu không buông, đêm nay đừng nghĩ tới việc chạy.” Dứt lời hắn thực sự bắt đầu đếm, nhưng hiển nhiên cô không hề nghe thấy, hoàn toàn không có ý buông tay. “Một, hai, ba.” Rõ ràng biết cô uống say không có khả năng buông tay, hỏi cũng như không hỏi, Phó Ninh Xuyên lén lút thừa nhận chính mình cố ý, vì vậy ba cái con số đọc với tốc độ mau thành ra chỉ nghe thấy số ba. “Là em không buông tay…..” Anh thấp giọng nói, môi mỏng trộm gợi lên tươi cười đắc ý, anh nghiêng đầu phủ lên môi cô, mới đầu chỉ là nhẹ nhàng ma xát, rồi không cách nào khống chế mà bắt đầu thâm nhập, thẳng đến khi nghe được cô ngâm khẽ, hắn mới thoáng rời khỏi một chút. Trong đêm tối, hai con mắt anh càng tỏ ra sáng ngời, chuẩn bị tiến hành bước cuối cùng, anh ôm lấy gương mặt cô, mắt đen như ưng gắt gao nhìn chằm chằm cô “Ôm chặt anh!” Cô theo bản năng nghe lời. “Ngoan!” Màn đêm yên tĩnh, cảnh xuân vô hạn. —– MĐ ôi đang cao trào mà tắt phụt cái thế này ghét ghê. Thời điểm kết thúc cũng đã là nửa đêm, Phó Ninh Xuyên đã mệt không còn hơi sức, nhưng vẫn nhìn người con gái ngoan ngoãn nằm trong khuỷu tay chính mình, vẫn là nhịn không được trộm cong khóe miệng. Lần đầu tiên nhìn thấy cô, vẫn là bởi vì cô là đồng nghiệp Chu Khả, sau đến gần hơn bởi vì chồng của Ôn Lộ cùng anh có nhận thức, tự nhiên cũng liền hâm nóng lên. Phó Ninh Xuyên cũng không nghĩ tới chính mình rơi vào lưới tình, vì thế anh tiếp cận cô, ở bên cạnh chiếu cố cô, chậm rãi đưa cô đi lãnh chứng. Nói đến lãnh chứng kỳ thật cũng có Ôn Lộ hỗ trợ, anh tìm Ôn Lộ hỗ trợ hướng cô đồng ý gả đi, đương nhiên là cũng đáp ứng Ôn Lộ một số việc, anh cũng không biết Ôn Lộ nói như thế nào, tóm lại cô đã gật đầu. Nếu đã kết hôn, bước tiếp theo kế hoạch chính là làm cho cô yêu anh, sau đó sinh thêm tiểu hài tử thì càng tốt! Nghĩ đến đây, anh ôm xát lấy cô nhắm mắt lại. Màn đêm đen tối, trong phòng hô hấp đều đều. —– Ngày hôm sau buổi sáng khi tỉnh lại, Hứa Niệm Hi cảm thấy trên người chưa bao giờ nhức mỏi như vậy, ngoại trừ say rượu cô lập tức không có nhớ tối qua đã xảy ra chuyện gì, cô muốn xoay người, lại phát hiện bên hông có cánh tay đang ôm lấy, sau lưng dính sát vào khối thân thể nóng bỏng. Cô trừng lớn mắt đột nhiên quay đầu lại, đánh thức Phó Ninh Xuyên, mà hắn cũng vừa tỉnh, thanh âm khàn khàn chào hỏi. “Sớm.” Cô cứng đờ. Hơi hơi giật thân mình, Hứa Niệm Hi trong mắt dần tỏ ra kinh hoảng không thể tin nổi. Chăn miễn cưỡng ở trên hai người, quần áo đã sớm rơi đầy trên mặt đất, cô trầm mặc không nói chuyện. Tối hôm qua mọi chuyện bắt đầu nhớ lại, cô đường đường chính chính trở thành người phụ nữ của hắn. “Tôi đi tắm rửa.” Cô vẫn cứng đờ như cũ, lại không có nói lời trách cứ anh, chỉ yên lặng ôm lấy chăn ngồi dậy, khom lưng nhặt áo sơmi lên. “Niệm Hi……” Hắn đi theo ngồi dậy. “Không có việc gì……” Cô cắn cắn môi, tay đặt ở khóa cửa. ” Tôi đi tắm rửa trước.” Nước ấm xối toàn thân, làm cho đầu óc cô vô cùng rõ ràng. Tuy đã kết hôn, cô cũng không nghĩ nhanh như vậy lần đầu tiên đã trao cho người ta. Ký ức tối hôm qua mãnh liệt hiện lên trong đầu, cô nhớ Ôn Lộ đưa cô tới đây, cô được đưa tới trên giường, nhớ tới là cô câu dẫn khiến lửa nóng trong người anh được đốt lên, cũng không phải là anh cưỡng ép. Thở ra một hơi, Hứa Niệm Hi lau mặt. Biết rằng kết hôn như vậy liền trong một ngày, nhưng vẫn là có hơi sớm một chút. Hơi lắc lắc đầu, cô không dám nghĩ tới nữa. Rửa mặt xong, Hứa Niệm Hi đã thấy anh chuẩn bị xong bữa sáng, ngồi xuống trên ghế, cô không tiếng động mà cầm lấy đôi đũa. Trên bàn cơm mười phần yên tĩnh, hai người không có nói chuyện, đến thời điểm đi làm, trước tiên anh đưa cô đi toà soạn , sau đó chính anh về trường học. Phía trước đèn đỏ, cô thấy anh phanh xe lại, trong xe an tĩnh, cô cảm giác được anh dừng tầm mắt mãnh liệt ở trên người mình, vài giây sau thấy hắn nhàn nhạt mở miệng “Niệm Hi, dọn về sống cùng anh được không.” 👈🏻Chương trước • Chương sau👉🏻 🤚🏻Mục lục chương

nhất hôn khuynh tâm